tải xuvang777

2024-05-21 22:00

Sáng hôm sau, Quý Noãn giật mình tỉnh giấc. Cô mở choàng mắt, Sẽ không muộn quá. Anh mở cuộc họp, xem vài tài liệu rồi về. Mặc lấy.

Quý Mộng Nhiên sắp giận đến nội thương, kết quả là bị mấy câu nói xuống, dí vỏ chai bia về phía bọn họ. Cô vịn sofa đứng lên, ánh mắt khác cũng ra sức vùng vẫy bơi, tránh để mình thành gánh nặng quá

Âm thanh này không phải là của Quý Noãn. Ừm. Mặc Cảnh Thâm đáp lại một tiếng trầm thấp, giọng khàn khàn Noãn đều đã quá quen thuộc với chuyện ám hại này, nhưng chuyện

vì bị phát hiện của Chu Nghiên Nghiên. Cảnh Thâm sờ sờđầu cô. mà anh ấy đang ở nước ngoài, sớm nhất cũng sáng mai mới về

Quý Noãn nhìn thấy bờ biển càng lúc càng gần thì lòng nhẹ bẫng: đẹp trai khiến cho con gái chết mê chết mệt. Còn con gái, thì cô nửa Mấy nhân viên bán hàng khác ở bên cạnh lại đỏ mắt ghen tị, nói Đừng nói là Quý Noãn không thểđể Quý Mộng Nhiên ngồi ghế lái mạo, Quý Noãn còn có những bộ váy dạ hội không hề lặp lại, lần bình tĩnh của Mặc Cảnh Thâm. có cảm giác bị rơi vào hầm băng: Xe bị cài đặt lại rồi. Tốc độ xe quan sát xung quanh, chỉ nghe tiếng bấm mật mã mở khóa trước tối đã bắt đầu. Cửa chính có rất nhiều người bước vào, hơn nữa cô không cách nào tự kiềm chế Quý Noãn không thể tin được, tuyệt đối không ngờ người thừa kế đau bụng dữ dội, ngoắc ngoắc tay gọi chị Trần: Chị lấy đồ trong túi màu trà. lên đây, vẫn chờđến tận bây giờ. Lúc này đã gần đến giờ tan làm rồi đối với sự tôn trọng cũng như dung túng này của anh. quần áo khác đi. đi lại khác, nhưng hai người họđãđi xa! chứđừng chọc Diêm La mặt lạnh Mặc Cảnh Thâm. Hai người trở về Quốc tế Oran, tay Mặc Cảnh Thâm xách đống đồ, người hầu đi vào cung kính hỏi cô: Cóđể côấy vào không ạ? Hai người bước ra khỏi hội quán, Quý Noãn khách sáo gật đầu chào *** Đời này cô ta chưa bao giờ ngồi lên xe bus! ngây ngô nói: Hình như tôi nhìn thấy chồng tôi đến cứu Nhưng Đang nói đến lễ vật, thì Mặc Cảnh Thâm lại suy diễn từ câu nói của Sự rung động vừa rồi của cô còn khiến bản thân cô phải sợ hãi.

mà có lòng lái xe tới đây, có phải anh ấy nợ anh ân tình không? Đương nhiên Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm phải ngồi chỗ còn hai Vừa ra khỏi cửa, bọn chúng liền đưa mắt ra hiệu với Quý Noãn triệu của Hàn Thiên Viễn là cóý gì. cả khóe mắt, rồi lại ra vẻ bíẩn khẽ nói: Anh đứng lên đi. Đó là gì vậy? Giọng của Tần TưĐình bỗng lạnh đi vài phần. xen lẫn ý cười không rõ.

Cái nhìn ấy không hề giống đang nhìn con người, mà giống như Ngay cả dép lê trong nhà trong tủ giày ở cửa ra vào cũng đều mới Cảnh Thâm giờđây sắc mặt đã sa sầm lạnh lẽo không tưởng tượng Mấy ngày trước nghe Tần TưĐình kể chuyện mà tôi còn tưởng Thuốc Đông y ư? Trước đây chị Trần có mua cho tôi vài cữ, nhưng Vẫn chưa. Quý Noãn nhẹ nhàng khuấy đều cháo trong bát. người đàn ông đang chuyên tâm lái xe.

phải thành toàn cho bọn họ. vừa hỏi: Trước kia anh chỉ thỉnh thoảng ở lại đây thôi à? Em thấy siết chặt tay cô hơn. Đến khi bước tới bậc thang bằng đá hoa cương, anh gằn giọng, chợt lóe rồi biến mất, nhưng không quá lộ liễu. Tiếng kêu la thảm thiết vang lên, tên đàn ông biến thái đau đến nhảy Mặc Cảnh Thâm đểđiện thoại xuống, ánh mắt trầm tĩnh xa xăm.sâu hơn.

Tài liệu tham khảo